您现在的位置是:NEWS > Nhận định
Nhận định, soi kèo Genoa vs Empoli, 21h00 ngày 2/3: Khó có bất ngờ
NEWS2025-03-06 19:14:11【Nhận định】7人已围观
简介 Hoàng Ngọc - 02/03/2025 10:16 Ý quyền anhquyền anh、、
很赞哦!(48991)
相关文章
- Nhận định, soi kèo FC Seoul vs Gimcheon Sangmu, 12h00 ngày 3/3: Tin vào FC Seoul
- Món ngon: Bữa cơm gia đình hấp dẫn với canh sườn non bí đao ngọt mát
- Ngoại tình: Tự thú của người vợ yêu chồng nhưng vẫn thích ngoại tình
- Da ngăm đen mặc màu gì : Chọn trang phục cho cô nàng da ngăm
- Nhận định, soi kèo Monza vs Torino, 18h30 ngày 2/3: Kịch bản quen thuộc
- Đồng Nai thu hồi đất xây trung tâm thương mại hơn 6.000 tỷ đồng
- Thiên nhiên, người thầy vĩ đại bị lãng quên
- 4 con vật ngộ nghĩnh từ thực phẩm theo phong cách Nhật Bản
- Nhận định, soi kèo Turan Tovuz vs Zira FK, 20h30 ngày 4/3: 3 điểm nhọc nhằn
- Hội An lọt danh sách những điểm đến lý tưởng nhất thế giới trong tháng 9
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Augsburg vs Freiburg, 23h30 ngày 2/3: Ai cũng rất sung
- Người xưa thường nói: “Lễ Phật cả năm không bằng ngày Rằm tháng Giêng”, có ý chỉ ngày Rằm tháng Giêng (Tết Nguyên Tiêu) là một ngày quan trọng trong tâm thức người Việt.
Vào ngày này, mọi nhà đều chuẩn bị làm lễ cúng rất tươm tất, chu đáo, với mong muốn cầu một năm mới bình an, may mắn.
Đây là một nét đẹp của văn hóa dân gian Việt Nam. tuy nhiên để hiểu đúng về lễ cúng Rằm và ý nghĩa thực sự của nó thì không phải ai cũng biết.
Nhiều người thường đi lễ vào ngày Rằm, mùng 1 cầu bình an Trao đổi về vấn đề này, nhà nghiên cứu văn hóa Trịnh Sinh cho biết: “Tết Nguyên Tiêu có nguồn gốc từ Trung Quốc, có nghĩa là đêm Rằm đầu tiên của năm mới. Theo đó, người Trung Quốc sẽ treo đèn có màu sắc sặc sỡ trước cửa nhà và ăn bánh trôi nước để cầu mong một năm mới bình an, sung túc.
Tết Nguyên Tiêu ở Việt Nam lại bắt nguồn từ việc đồng áng của cư dân nông nghiệp lúa nước và văn hóa Phật giáo.
Sau quãng thời gian dài nghỉ Tết, bà con nông dân khẩn trương chuẩn bị cho công việc đồng áng. Tối ngày 15/1 âm lịch là thời điểm người dân ra đồng, tập trung cỏ khô, lá khô, châm lửa tiêu hủy sâu bọ.
Nhà nghiên cứu văn hóa Trịnh Sinh. Ảnh: Diệu Bình Phật giáo trong hơn ngàn năm du nhập vào Việt Nam đã gắn kết các phong tục văn hóa của người Việt. Rằm tháng Giêng không phải là một ngoại lệ, từ một ngày lễ hội xa lạ có nguồn gốc từ Trung Hoa đã trở thành một ngày Tết mang bản sắc rất riêng của người Việt thấm nhuần Phật pháp”.
Nhà nghiên cứu văn hóa Trịnh Sinh cũng cho biết thêm, trọng tâm của hội Rằm tháng Giêng tại các chùa là lễ cầu quốc thái dân an, cầu nguyện an lành, khỏe mạnh, no đủ, thịnh vượng và phát triển cho bá tánh và đất nước.
Rằm tháng Giêng tuy không phải là lễ quan trọng của Phật giáo so với Rằm tháng Tư (Phật đản) và Rằm tháng Bảy (Vu lan) nhưng trùng hợp với lễ Thượng Nguyên và Tết Nguyên Đán trong dân gian.
Đồng thời ngày này là Rằm đầu tiên của năm mới, thời điểm thích hợp nhất để cầu nguyện an lành cho cả năm nên thu hút sự tham gia đông đảo của các Phật tử và toàn thể dân chúng.
Nhà nghiên cứu văn hóa Trinh Sinh chia sẻ: “Thành ngữ 'Lễ Phật quanh năm không bằng Rằm tháng Giêng' đã nói lên tầm quan trọng của hội Rằm này trong tâm thức người Việt.
Nó mang một giá trị văn hóa đẹp và là đặc trưng của tín ngưỡng thờ cúng ở nước ta. Nhưng nhiều người dân không hiểu được ý nghĩa và giá trị thực sự của Tết Nguyên Tiêu này.
Họ nghĩ rằng cứ làm lễ cúng thịnh soạn, mâm cao cỗ đầy, đốt thật nhiều vàng mã thì sẽ được trời đất phù hộ ban cho nhiều tài lộc, công danh.
Điều đó đang đi ngược lại những giá trị tốt đẹp và nhân văn của nó. Vì thứ nhất, đạo Phật không dạy phải đốt vàng mã cho người đã mất, cũng không cổ xúy việc đốt vàng mã, vừa phí phạm lại ô nhiễm môi trường.
Thứ hai, nó gắn liền với nền nông nghiệp nguyên thủy xa xưa của nước ta, là ngày bắt đầu làm việc trở lại. Điều này thúc đẩy mọi người hăng say lao động, góp phần phát triển đất nước. Nhưng một số bộ phận người dân lại bỏ bê công việc, đi cúng bái là việc không nên.
Dưới góc độ là người nghiên cứu về văn hóa, tôi thấy người dân cần nhìn nhận đúng đắn về phong tục, tập quán chứ không nên quá sa đà".
Cách nấu chè trôi nước cúng rằm tháng Giêng
Món ăn quen thuộc nhiều người hay nấu để cúng rằm tháng Giêng là chè trôi nước. Cách nấu món chè này khá đơn giản.
">Hiểu đúng về cúng Rằm tháng Giêng
- Tại phiên chợ, độc giả có cơ hội tìm đến nhiều đầu sách hay và quý với đa dạng các thể loại từ sách văn học, sách lịch sử, triết học hay các loại sách thiếu nhi…. với mức giá rất rẻ, chỉ từ 5.000 đồng.
Phiên chợ sách xưa lần thứ 2 thu hút nhiều độc giả
Tiếp nối thành công của phiên chợ sách xưa cuối năm 2016, Hội nhà sách cũ Hà Nội đã phối hợp với trường Đại học Văn hóa Hà Nội tổ chức phiên chợ sách xưa lần thứ 2 trong ngày 18-19/2 năm nay.
Phiên chợ mang đến cho độc giả nhiều ấn phẩm xưa quý hiếm, đa dạng về hình thức, chủng loại, giá rẻ, phù hợp với nhiều đối tượng như sinh viên, học sinh…
Các cuốn sách đều được bán với giá ưu đãi. Tại phiên chợ, độc giả có cơ hội tìm đến nhiều đầu sách hay và quý với đa dạng các thể loại từ sách văn học, sách lịch sử, triết học hay các loại sách thiếu nhi…. với mức giá rất rẻ, chỉ từ 5.000 đồng.
Phiên chợ đã thu hút đông đảo người dân Hà thành tham gia. Tại các gian hàng đều chật kín người vây quanh tìm sách cũng như tham quan. Đặc biệt tại phiên chợ, các bạn trẻ vô cùng hào hứng, thích thú khi được chiêm ngưỡng, cầm trên tay những cuốc sách xưa có tuổi đời lâu năm.
Nhiều bạn trẻ đến từ sớm để có cơ hội tìm được sách quý. Những đầu sách xưa hay và quý. Độc giả Nguyễn Phương Anh (sinh viên năm 3 Đại học Thương Mại) chia sẻ: “Đây là lần đầu mình đến với phiên chợ sách xưa, khác với những hội sách khác, phiên chợ sách xưa này mang đến cho mình cảm giác hoài cổ khi nhìn các cuốn sách, trang giấy xưa ngả màu. Các đầu sách thì được bán với giá rất ưu đãi, mình mua 4 quyển mà giá chỉ có chưa đến 100.000 đồng”.
Ngoài các bạn học sinh, sinh viên, phiên chợ còn thu hút nhiều người dân ở mọi lứa tuổi, từ trẻ em đến người lớn tuổi hay các bậc phụ huynh đưa con em mình đến mua sách.
Độc giả nhỏ tuổi Nguyễn Nhật Quang đến chợ sách cùng với bố. Độc giả Nguyễn Nhật Quang (10 tuổi, Hà Nội) cho biết: “Hôm nay, bố đưa em đến chợ sách. Bố thì mua sách văn học, còn em tìm truyện tranh đọc. Trong khi đợi bố mua sách em đã đọc được hết mấy quyển truyện Conan. Ở đây em có thể tìm được nhiều truyện tranh mà em từng tìm mua trên mạng nhưng không có".
Phiên chợ sách xưa đã mang đến cho các độc giả yêu sách những trải nghiệm quý báu, giúp cho nhiều độc giả có thêm cơ hội tìm kiếm những đầu sách hay, sách quý từ lâu đã vắng bóng trên thị trường. Các phiên chợ như thế này không chỉ đem đến một nét đẹp văn hóa mà còn kết nối những người yêu sách với nhau.
Dưới đây là một số hình ảnh tại phiên chợ sách xưa:
Các em nhỏ chăm chú với những cuốn truyện trên tay
Phiên chợ quy tụ nhiều đầu sách quý.
Em nhỏ theo phụ huynh đi chọn sách. Nhiều vị khách cao tuổi đến với phiên chợ.
Các bạn trẻ có những trải nghiệm thú vị tại phiên chợ sách xưa.
Cô gái bán xăng bất ngờ nổi tiếng trên mạng xã hội">Phiên chợ sách xưa giá 5 nghìn đồng hút độc giả Hà thành
- Do gia cảnh nghèo khó, thuở nhỏ Nguyễn Văn Vĩnh đã phải chăn bò thuê. Rồi sau đó, để đỡ đần cho gia đình, ông nhận làm công việc kéo quạt thuê tại trường Hậu bổ (Thông ngôn) của Pháp, mở ở Đình Yên Phụ (Đình An Trí)… Từ đây cuộc đời ông bước vào một hành trình đầy thăng hoa mà cũng nhiều phần ai oán.
Bước ngoặt cuộc đời của 'cậu bé chăn bò'
Nguyễn Văn Vĩnh sinh ngày 30 tháng 4 năm Nhâm Ngọ, (tức ngày 15/6/1882), tại làng Phượng Vũ, Phượng Dực, Thường Tín, Hà Đông (nay là Phú Xuyên, Hà Nội). Cha là ông Nguyễn Văn Trực, bỏ quê ra Hà Nội mưu sinh và ở nhờ gia đình ông nghè Phạm Huy Hổ tại số nhà 46 phố Hàng Giấy, Hà Nội.
Nguyễn Văn Vĩnh là nhà tân học, nhà báo, nhà văn, nhà phiên dịch, nhà chính trị Việt Nam đầu thế kỷ 20. Ông là người có công lớn trong việc hoàn thiện và phổ cập chữ quốc ngữ. Ảnh tư liệu
Ông Nguyễn Lân Bình - cháu nội của học giả Nguyễn Văn Vĩnh, cho biết: "Theo các bác, các chú và cha tôi kể lại, ông nội tôi là người tầm thước, nhưng dáng bệ vệ.
Thời đó mà cụ đã thích mặc áo sơ mi, quần “short”, cưỡi xe mô tô, giao du với các giới trong thiên hạ. Ngày ấy, Nguyễn Văn Vĩnh có câu nói nổi tiếng: “Làm một nhà báo, phải biết đi mô tô”.
Đặc biệt, Nguyễn Văn Vĩnh có giọng nói to, vang, hay cười. Ông thích tổ tôm, săn bắn và có óc phiêu lưu.
Ông Lân Bình thuật lại những giai thoại được lưu truyền trong gia đình, rằng: “Gia cảnh ngày đó nghèo khó lắm, con thì đông, không có nghề mưu sinh, cụ bà thân sinh của Nguyễn Văn Vĩnh thường chỉ buôn hàng xén bán ngoài chợ Đồng Xuân, kiếm tiền nuôi gia đình.
Khi Nguyễn Văn Vĩnh mới 8 tuổi, tuy thấy con sáng dạ nhưng vì nghèo, nên không thể cho đi học, hai cụ xin cho Nguyễn Văn Vĩnh đi chăn bò thuê ngoài bãi Long Biên (sau này là khu vực chân cầu Long Biên) kiếm thêm chút ít. Những năm đó là năm 1889 - 1890.
Trong những lần đi chăn bò, Nguyễn Văn Vĩnh thường thả bò theo triền đê Yên Phụ lên hướng Bắc, và chứng kiến có lớp học của người Pháp mở trong một ngôi đình. Ông nhiều lần mon men đến gần lớp học vì tò mò và thật sự bị cuốn hút. Ông về nhà thưa với thầy (cha), rằng muốn cha tìm và xin cho làm việc gì cũng được, ở trong ngôi trường này, để thay việc phải đi chăn bò.
Khi Nguyễn Văn Vĩnh bày tỏ nguyện vọng, cha ông đã trao đổi với ông nghè Phạm Huy Hổ nhờ những người có quan hệ, cuối cùng, xin được cho Nguyễn Văn Vĩnh chân ngồi kéo quạt mát cho lớp học, vì thời đó chưa có điện.
Ngồi cuối lớp kéo quạt, nhưng với tư chất khác người, Nguyễn Văn Vĩnh chỉ nghe thầy giáo người Tây giảng bài, mặc nhiên thành sự học lỏm.
Cậu đã thuộc nhiều bài học sâu hơn cả các học viên là ông tú, ông cử của lớp. Với tính cách hiếu động, Nguyễn Văn Vĩnh đã nhiều lần, cứ theo bản năng, cậu nhắc các đàn anh khi ấp úng không trả lời được các bài tập của thầy giáo và bị đòn vì làm mất trật tự, ảnh hưởng đến cả lớp.
Vậy nhưng, bên cạnh những trận đòn, sự quát nạt và mắng mỏ của ông giáo Tây, cậu đã gieo vào lòng người thầy một sự ngạc nhiên, có cả một chút nể phục. Đặc biệt, ông giáo không thể không kinh ngạc khi thấy cậu nói và viết được tiếng Pháp khá thành thạo dù không được học chính thức.
Ông giáo Tây có tên là A. D’ Argence khi đó, vì ấn tượng, thầm phục và có cả chút thử nhiệm, đã để Nguyễn Văn Vĩnh cùng dự thi tốt nghiệp khi lớp học mãn khóa (năm 1893). Đây chính là lớp thông ngôn tập sự ngạch Tòa sứ, cùng với 40 học sinh của khóa học, và kết quả ông đứng thứ 12.
Lúc này, mọi người mới biết rằng đây chính là trường Hậu bổ (Collège des Interprètes du Tonkin - sau khi học xong sẽ được bổ nhiệm làm thông ngôn - nv). Hôm nay, người ta vẫn thấy ngôi đình còn nguyên và nằm trong khuôn viên của Trường THCS Mạc Đĩnh Chi, sát hồ Trúc Bạch, Hà Nội ngày nay.
Năm đó, Nguyễn Văn Vĩnh mới tròn 10 tuổi, quá nhỏ để bổ nhiệm đi đâu được, nên nhà trường quyết định đặc cách cho ông học lại từ đầu của khóa học tiếp theo.
Nguyễn Văn Vĩnh về kể lại với cha, cha ông nói luôn rằng, làm gì có tiền mà học tiếp. Ông lại đưa ra “tối hậu thư”, một là tiếp tục kéo quạt, hai là lại quay về chăn bò!
Nguyễn Văn Vĩnh đành nghe lời cha, tiếp tục về chăn bò. Người thầy giáo Tây khá ngạc nhiên khi không thấy Nguyễn Văn Vĩnh đến trường, ông đã đến nhà tìm hiểu nguyên nhân vì sao.
Khi gặp gia đình Nguyễn Văn Vĩnh, ông đã “ngã người” vì biết cậu trò nhỏ không được đi học vì do nhà quá nghèo, không có tiền! Thầy D'Argence đã khẳng định với bố mẹ của cậu bé rằng, cậu trò nhỏ sẽ được đi học mà gia đình không phải lo đóng tiền (ngày nay chúng ta hay gọi đó là học bổng - nv).
Nguyễn Văn Vĩnh đã chính thức được học chính khóa thông ngôn tòa sứ khóa 1893-1896 (ngoài thầy d'Argence còn có ông Đỗ Đức Toại - thủ khoa khóa 1890, cùng dạy). Kết thúc khóa học này, Nguyễn Văn Vĩnh đỗ thủ khoa, lúc đó cậu mới 14 tuổi.
15 tuổi, Nguyễn Văn Vĩnh được đưa đi làm thông ngôn (phiên dịch - nv) tại Tòa sứ Lào Cai. Năm 1898, Nguyễn Văn Vĩnh khi đó 16 tuổi, được điều về Tòa sứ Hải Phòng, đúng lúc người Pháp đang mở mang việc kiến thiết bến cảng.
Ông Nguyễn Lân Bình - cháu nội của học giả Nguyễn Văn Vĩnh.
Do tính chất công việc nên Nguyễn Văn Vĩnh đã được giao tiếp hằng ngày với thủy thủ của các tàu Pháp, Anh, Hoa... Vì vậy, ông đã học thêm tiếng Trung và tiếng Anh để giúp cho công việc được thuận lợi.
Sau này, khi có cơ hội đọc lại những di cảo của Nguyễn Văn Vĩnh, người ta mới thấy việc học ngoại ngữ với ông là một khả năng thiên bẩm. Trong thiên phóng sự cuối cùng của cuộc đời làm báo (1936), Nguyễn Văn Vĩnh gửi từ miền Nam nước Lào về và đăng trên tờ báo L’Annam Nouveau - Nước Nam mới, có đầu đề “Một tháng với những người tìm vàng”, gồm 11 bài, ông đã tâm sự khi đến nước Lào, ông mất có 8 ngày để học tiếng Lào.
Cũng chính giai đoạn Nguyễn Văn Vĩnh làm việc ở Tòa sứ Hải Phòng, ông đã “tự tốt nghiệp phổ thông” nhờ việc mua lại từ một thuỷ thủ người Anh, bộ sách giáo khoa tiếng Pháp (Encyclopédie autodidactique quilet - Sách tự học chương trình phổ thông). Ngày đó, ông đã tâm sự với người thân rằng: “Tôi mua bộ sách hết 15 đồng, thế là mất toi nửa tháng lương”.
Ông Lân Bình giải thích: “Đây là số tiền rất lớn thời bấy giờ. Vì hơn 100 năm trước, nước ta vẫn còn tiêu bằng tiền chinh, xu, hào rồi mới đến đồng”...
Giai thoại suýt mất mạng vì bắt tay vua Khải Định
Trong nhiều giai thoại của gia đình kể lại, ông Bình nhớ một cách đầy đủ việc vì sao trong những người con của Nguyễn Văn Vĩnh, có người mang tên Nguyễn Kỳ (1918-2013).
Câu chuyện cũng đã được Phạm Huy Lục, nhân sỹ danh tiếng cùng thời với Nguyễn Văn Vĩnh và là người đại diện cho báo giới đọc điếu văn trong lễ tang Nguyễn Văn Vĩnh ngày 8/5/1936 ghi lại và đưa cho gia đình. Chuyện là thế này:
Năm 1916, vua Khải Định (1885-1925) lên ngôi. Theo thông lệ, nhà vua mới phải thực hiện nghi lễ (nay ta hiểu như sự trình diện) yết kiến vị quan người Pháp là Toàn quyền Đông Dương (vị trí cao nhất của Chính phủ Thuộc địa).
Chuyến vi hành của vua Khải Định được diễn ra năm 1917, đi từ Huế đến kinh thành Thăng Long. Trong các nghi lễ mang tính lễ tân được tổ chức tại Phủ Toàn quyền (nay là Dinh Chủ tịch) ở Hà Nội, ngài Toàn quyền Albert Pierre Sarraut (1872-1962) đứng trên khán đường sát bên cạnh là vua Khải Định, để đón các nhân vật đại diện cho các giới chức trong xã hội lần lượt đến chào xã giao vị vua mới của Triều đình Nhà Nguyễn. Nghi thức muôn đời của Triều đình Phong kiến dành cho mọi đối tượng khi tiếp cận Đức Vua, chỉ được phép bái lạy (hai tay chắp trước ngực và cúi chào).
Nguyễn Văn Vĩnh dẫn đầu nhóm dân biểu Hà Nội (nay gọi là Hội đồng Nhân dân), khi đến trước ngài Toàn quyền (đứng tiếp là Đức Vua), vì đã từng biết nhau từ trước, quan Toàn quyền thấy Nguyễn Văn Vĩnh đến trước mặt, liền giơ tay ra bắt. Vua Khải Định thấy vậy, cũng giơ tay ra bắt tay Nguyễn Văn Vĩnh. Vào thời khắc và bối cảnh đó, ông không thể lùi, và đành giơ tay bắt tay nhà vua.
Lập tức cả khán phòng ồ lên khi chứng kiến sự bất thường này của Nguyễn Văn Vĩnh. Các triều thần râm ran, rằng ông mắc tội khi quân, dám động vào long thể của Đức Vua.
Khi nhà vua nhận được bản tấu của các quan trong triều dâng lên, kết tội Nguyễn Văn Vĩnh xử trảm. Vua Khải Định nói: “Các ông lạ kỳ thật, chuyện có thế mà đòi chém người ta!”.
Đầu năm 1918, người vợ cả của Nguyễn Văn Vĩnh sinh thêm người con trai. Nguyễn Văn Vĩnh lại nói với vợ: “Đặt tên con là Kỳ, để nhớ mình bị chém hụt”.
(Còn nữa)
Khúc củi lạ và vận may đặc biệt của doanh nhân Bạch Thái Bưởi
Bạch Thái Bưởi vớt được khúc củi tỏa ra mùi thơm kỳ lạ. Người Trung Quốc trả giá cao để mua được khúc củi này. Từ số vốn ít ỏi, ông lao vào thương trường và trở thành một doanh nhân lừng lẫy của Việt Nam đầu thế kỷ 20.
">Bước ngoặt kỳ lạ giúp 'cậu bé chăn bò' thành học giả Nguyễn Văn Vĩnh
Nhận định, soi kèo Union Magdalena vs Deportivo Cali, 5h00 ngày 4/3: Khó cho tân binh
Nữ du khách Nga bị la ó khi mặc đồ xuyên thấu vào thăm ngôi đền thiêng ở Phuket
Trước đó, vào tháng 8/2016, một nữ du khách Nga do mặc trang phục xuyên thấu khi tới thăm ngôi đền thiêng Wat Chalong ở Phuket, khiến cộng đồng mạng và phật tử nước này nổi giận. Cảnh sát địa phương đã mời cô gái tới làm việc, nhắc nhở về những điểm cần lưu ý trong văn hóa tín ngưỡng. Về phần mình, nữ du khách bày tỏ sự ân hận và gửi lời xin lỗi chân thành tới người dân Thái Lan. Cô cho hay, bản thân sơ xuất trong cách chọn trang phục mà hoàn toàn không có ý coi thường các điểm đến tôn giáo.
Tương tự như vậy, kể từ tháng 8/2016, các nhà chức trách Campuchia cũng đưa ra quy định rất rõ, cấm du khách ăn mặc hở hang khi tới đền Angkor Wat. Những trang phục như “hở đùi, lưng, không mang áo ngực” đều liệt trong danh sách bị cấm.
Quy định được ban hành kể từ sau hàng loạt vụ việc các du khách nữ khỏa thân tới chụp hình trong những ngôi đền cổ xưa ở Campuchia, tạo nên làn sóng phẫn nộ trong dư luận. Được biết, những vị khách cố tình vi phạm sẽ bị phạt cảnh cáo và trục xuất khỏi Campuchia.
Giống như các điểm tham quan đền chùa miếu mạo, những thánh đường Hồi giáo trên thế giới đều quy định chặt chẽ trong trang phục của du khách. Điều này thể hiện sự tôn kính với thế giới linh thiêng. Cụ thể, nam giới khi tham quan không mặc áo phông hay quần short. Với nữ giới, bạn sẽ được phát bộ áo choàng rộng Abaya và khăn trùm đầu. Trang phục bên trong cũng phải mặc nghiêm túc với áo rộng che phủ cánh tay và đầu gối.
Nhiều quốc gia nghiêm cấm du khách mặc hớ hênh, thiếu vải
Một số trang phục không phù hợp khi tới Quatar
Không chỉ chốn đền thờ linh thiêng, nhiều quốc gia trên thế giới quy định rất rõ về trang phục của du khách. Cụ thể, tại Quatar, chính quyền ban hành điều luật cấm khách du lịch mặc quần legging ở nơi công cộng.
Theo nội dung các tờ rơi phân phát tới khách nước ngoài đều ghi chú rất rõ, quần legging, quần short hay váy bó đều bị cấm vì chúng được coi là trang phục thiếu đứng đắn ở đất nước Hồi giáo này.
Chính quyền Quatar cấm cả quần legging vì cho rằng “trang phục này không phải là quần”
Tương tự như vậy, đến Dubai, các nữ du khách cũng bị hạn chế hơn về trang phục. Chính quyền nơi này quy định, du khách không mặc đồ hở vai và quần short quá ngắn.
Trong khi đó, ở Vatican, nếu không muốn bị cảnh sát nhắc nhở, du khách nam không nên mặc quần short và du khách nữ tránh áo lộ vai trần. Muốn tham quan du lịch Vatican, bạn hãy mang sẵn một chiếc khăn quàng, che phần cơ thể bị lộ, hoặc nghiêm chỉnh chấp hành theo luật pháp địa phương.